Tháng 10 trời vẫn trong xanh
Ai phủ nỗi nhớ quê hương?
Thu vẫn đang do dự có nên ra đi hay không
Mùa đông đã đến rồi, sao lại đến?
Quê hương mùa lúa vàng
Gió nhẹ nhàng mang mùi rơm mới
Trẻ em chơi đùa dọc bờ kè
Diều của ai đầy gió và bay trên bầu trời?
Sáng sớm sương trắng bao phủ
Tỏa sáng với tất cả những màu sắc rạng rỡ của mặt trời buổi sáng
Mẹ ơi mười một năm đã trôi qua
Trong mười một năm đó, tôi tràn đầy hy vọng
Tháng 10 là mùa thu đẹp và nồng nàn
Vào ngày này, phụ nữ chờ đợi mẹ về
Đã mười một năm kể từ khi mẹ tôi ra đi
Món quà thuốc lá thứ 11
Tôi gửi nó vào đó để nhớ với tình yêu
Cầu mong mẹ tôi yên nghỉ ở cõi niết bàn
Mười một năm vẫn không quên
Càng hy vọng, càng nhớ em, em lại càng xa
Con gửi bài thơ cho mẹ
Quà Tặng Ngày Phụ Nữ…Mẹ Chờ Đợi…Mẹ Hy Vọng
Gửi cả trái tim của bạn đến đó
Mười một năm chờ đợi và mất tích
Hãy chấp nhận điều đó mẹ nhé
Vậy là xong phần quà ngày 20 tháng 10!
Hà Nội, ngày 16 tháng 10 năm 2019
Hôm nay tôi nghĩ đến mẹ thân yêu của tôi
Cung kính dâng hoa quả lên bàn thờ
Súp và cơm đơn giản, thanh đạm
Hương của tôi đốt lên những giọt nước mắt mờ nhạt trong mắt tôi.
Tôi hy vọng tinh thần của bạn có thể được phản ánh
Tấm lòng hiếu thảo sẽ luôn được ghi nhớ
Dù bạn có ở xa thế giới này
Tôi vẫn còn một giấc mơ dài.
Ngày xửa ngày xưa, khi tôi còn nhỏ
Mẹ thích ôm những đứa con ngốc nghếch vào lòng
Đưa bạn vào giấc ngủ sâu
Người bệnh cũng quan tâm đến họ mỗi ngày
Trời đang mưa và lạnh
Công việc khó khăn của việc quản lý việc bán buôn và bán buôn thầm lặng
Nuôi con lớn khôn tròn tròn
Con đậu thành công ở trường khiến mẹ thân yêu của con cảm thấy ấm lòng.
Hôm nay tôi nhớ bạn rất nhiều
Ngày ấy tháng mười đầy khao khát
Mẹ của Phương Phi đâu?
Hãy để tôi trả lại cho bạn số tiền bạn đã tiết kiệm!
Yêu một người nơi cô đơn
Thật đau lòng khi nhìn bức ảnh và bật khóc
Chuẩn bị cơm ngon làm giỗ con
Bố mẹ hãy về nhà và ăn tối nhé.
cho tôi tình yêu ấm áp
Mẹ sinh ra tương lai
Đó là lý do tại sao chúng tôi có được nó ngày hôm nay
Trưởng thành và trọn vẹn trên sân khấu vinh quang!
(Sài Gòn, sáng ngày 17/10/2019.) NL
Đầu giờ chiều mẹ về nhà trong nắng
Anh mang trên vai gánh nặng
Tôi không hề hối tiếc về cuộc đời mình
Qua gió và sương, ngàn dặm
Bận rộn và khó quấn quanh cơ thể tôi
Trải qua thăng trầm của cuộc đời và hy sinh rất nhiều
Ngay từ khi bắt đầu bú mẹ, hình dáng đã được hình thành
Sữa ngọt thơm chảy ra từ nghèo khó
Tháng năm mẹ gánh trách nhiệm nặng nề trồng neo
Nuôi con kết thúc ở cuối dòng và trôi qua
Chèo thuyền băng qua đất liền ngược gió
Mẹ về vun đắp hòa thuận, yêu thương
Giờ đây tóc mẹ đã phủ đầy khói
Những nếp nhăn trên khuôn mặt thể hiện rõ tình yêu của anh
Qua đời…cuộc đời mẹ trở nên ảm đạm
Những đám mây trắng mênh mông thật ấm áp.
Đôi cánh bay mãi không mệt mỏi
Cò như những đứa trẻ gầy gò
Luôn nhớ gió và mây
Mặt trời như lửa, thân này không hề tiếc nuối
Cũng trải qua biết bao khó khăn
Đừng lo mưa lạnh
mẹ vì tất cả
Tôi thì thầm trong trái tim, khắc ghi trong trái tim tôi
Vượt sông băng với sương mù và gió
Da tôi tê cóng suốt đêm đông
Bốn phương tìm gạo, cà phê
Mùa xuân của mẹ…nghe tiếng cười của mẹ
Gió ngừng, gió ngừng
Sương không còn rơi, áo mẹ không còn tuột
Cánh cò phơi nắng, mưa
Mẹ tôi có đủ bốn mùa.
Một mình từ trong nôi,
Tôi nghe mẹ hát những bài hát buồn.
Kết hôn năm mười ba tuổi,
Đôi vai gầy của mẹ gánh gánh nặng gia đình chồng.
Cha mẹ già yếu, đông con.
Mẹ vẫn hết lòng quan tâm đến tôi.
Sáng đêm tôi lang thang như con cò
Gánh nặng việc điều hành chợ, ông qua sông bằng phà.
Hãy để chồng bạn than khóc thoải mái,
Cả cuộc đời mẹ chỉ mong bình yên.
Khát vọng vượt qua hàng rào tre xanh,
Khi đến một nơi lớn, người mẹ dành một phần cho con mình.
Bây giờ tôi đã lớn rồi,
Thời gian trôi qua, lưng mẹ tôi mỏi mòn.
Cuộc sống đầy rẫy những khó khăn và lo lắng.
Mẹ không hề yên tâm chút nào.
Mẹ ơi, con đã bao nhiêu lần
Lúc tôi đi, mẹ tôi ngập ngừng đi theo.
Mẹ tôi suốt đời nghèo khổ,
Nhưng hạt giống tình yêu đã được gieo vào trái tim người mẹ.
Mẹ thân yêu! tôi muốn được bảo vệ
Được ôm trong vòng tay nhỏ bé của mẹ
Nhẹ nhàng lắng nghe từng hơi thở
Ở trong trái tim tôi và theo tôi suốt cuộc đời
Con nhớ lời mẹ dạy
Biết yêu thương, biết nhường nhịn, biết tha thứ
Mẹ bắt tay và nặn từng lời nói
Dạy con yêu thương mọi người
Con muốn nghe mẹ hát bên nôi
Tâm hồn nhẹ nhàng trước bộn bề cuộc sống
Tìm bình yên giữa bộn bề cuộc sống
Đừng làm ồn, nói dối hoặc lừa dối.
Buông bỏ mọi cái được và mất, càng thêm mất mát
Mời mẹ vuốt tóc
Được bao bọc bởi vòng tay rộng mở của mẹ yêu thương
Giống như khi tôi còn bé
Tôi về bên mẹ dệt nên những giấc mơ
Tìm sự bình yên trong thăng trầm của cuộc sống
Để ngày mai em có nhiều ước mơ
Nơi ấm áp nhất chính là mẹ đấy!
cuộc sống đầy những gánh nặng
Anh nợ em cả mùa lá rơi
Đại dương cuộc đời không còn xanh
Độ giòn của tóc bạc cũng giảm đi rất nhiều
Mang theo chữ “yêu” suốt cuộc đời
Hãy cho con cháu của bạn một điều gì đó để cảnh báo bạn về
Chiều hè mồ hôi chảy dài
Đôi vai gầy của tôi cảm thấy mệt mỏi
Gánh nặng cả đời là trên biển
Sóng to gió lớn không rời tay mỏ neo
Bàn chân nhỏ đỡ mái chèo
Vượt qua biết bao giông bão đã đi qua
cuộc sống đầy gánh nặng
Điều trớ trêu khi làm cha mẹ
Lãng phí quá nhiều thời gian
Ở đây cánh hạc cô đơn mỏi mệt
Mang gánh núi suốt đời
Tôi vẫn còn nhớ tấm gương tàn khốc đó
Hãy nhìn vào gương và hỏi bạn thấy gì
Trong bàng hoàng, bóng mẹ dần mờ đi.
cuộc sống tràn đầy lòng biết ơn
Cám ơn trời đất, anh cõng em
Tôi muốn gió nhớ làng
Tôi có thể mang anh theo suốt cuộc đời.
Tháng mười đến con nhớ mẹ nhiều lắm
Cả thế giới tràn ngập hoa, hoa đang nở
Khi ngày phụ nữ hối hả
Tìm đâu bóng mẹ dịu dàng?
Con yêu mẹ nhiều lắm, mẹ ơi! đau khổ liên tục
Tôi đã vất vả cả đời vì chồng và các con.
Lên thấp xuống cao vai mẹ mỏi mòn
Biết chồng vui, con khỏe, mẹ không buồn
Rồi đến những đêm đông mưa lạnh giá rét
Mẹ ôm con và truyền hơi ấm cho con
Hôm con lên cơn sốt, con thấy mẹ bận rộn
Anh gõ nhẹ vào lá và nhìn vào ánh mắt lo lắng của mẹ
Mẹ ơi, con yêu mẹ dù đói hay no
Trẻ em được phát gạo, mẹ nhận ngô, khoai, sắn
Lúc này, thời gian trợ cấp đã kết thúc
Mẹ ở đâu? Trời nóng quá nhưng tôi không thể về nhà
Bây giờ là tháng 10, cả ở thành phố lẫn ở nông thôn
Những bông hoa đang nở rộ và nơi đây nhộn nhịp với hoạt động.
Tôi chỉ nhớ mẹ tôi…Tôi nhớ những con người chăm chỉ đó
Tôi còn chưa khỏi bệnh nên chưa dám nghĩ sẽ có hoa.
Đêm qua tôi mơ thấy mẹ về nhà
Bà đưa con cháu đi xem rất nhiệt tình
Mẹ mặc áo dài vừa dễ thương vừa xinh đẹp
Chợt con tỉnh giấc… Con yêu mẹ nhiều lắm Mẹ ơi!
Anh nợ em bốn mùa
Buổi chiều, một tia nắng chiếu rọi trên sân thượng
Tôi nợ mẹ sự trống trải mỗi đêm
Ai sẽ thức giấc khi trời gió đổi thay?
Mẹ ơi con nợ mẹ nhiều điều nhỏ nhặt
Khi mẹ buồn hay mệt mỏi và ốm đau
Con không ở bên nhưng mẹ không buồn
Xin lỗi! Xin lỗi ngàn lần! ! !
Con gái tôi luôn theo chồng về nhà vội vàng
Trước khi tôi kịp hỏi thì đã là buổi trưa rồi
Tôi thầm ước trở lại ngày xưa
Hãy trở về với mẹ và làm một người con hiếu thảo…
Bây giờ tôi nợ mẹ cả mùa xuân
Mùa hè nóng nực kèm theo giông bão
Mùa thu mang theo bao kỷ niệm
Mùa đông đồng hành với từng đêm cô đơn…
Ở nơi xa tôi dõi theo ngày đêm
Tôi thương mẹ lắm nhưng không biết phải làm sao
Đời này tôi chỉ có một điều ước
Tôi mong mẹ tôi luôn khỏe mạnh và con cháu của bà được an toàn.
Tôi nhớ nằm với mẹ tôi
Nghe tiếng mẹ hát buồn tẻ bên nôi
Câu đầu tiên là gọi mẹ
Mẹ tôi vui mừng đến nỗi mắt ngân ngấn nước
Mẹ đã quên đi những tháng ngày khó khăn
Hãy chăm sóc con thật tốt và mong chúng lớn lên sẽ trở thành người tốt
Mẹ ơi bao nhiêu vất vả gian khổ
mang lại cho bạn hạnh phúc
Có những đêm tôi lo lắng con sẽ thức giấc
Chỉ cần ngồi nhẹ nhàng và lặng lẽ bên cạnh con bạn
Bây giờ bạn đã lớn chưa?
Vẫn khao khát được về trong vòng tay mẹ
Con muốn được mẹ yêu thương như ngày còn bé
Tôi vẫn khao khát giọng nói của mẹ khi mẹ gọi tôi là “con yêu”
Mẹ ơi, mẹ biết đấy, con muốn hàng trăm thứ
Con mong mẹ yêu con nhiều hơn
nhưng tôi chỉ có một điều
Con chưa bao giờ gọi mẹ là “mẹ” hay “người yêu”.
Ý kiến bạn đọc (0)